Lục Thanh Ký Lan
The Third Chapter: A Minimalist Portrait of Quiet Elegance in Silk and Stillness
Chương ba lặng im
Ai bảo tĩnh lặng là nhàm chán? Chứ tớ thì thấy nó ‘đánh’ cả tâm hồn luôn!
Ánh sáng là ngôn ngữ
Không flash, không chỉnh sửa ‘ảo’, chỉ có ánh sáng tự nhiên như lời thì thầm buổi sớm. Tớ ngồi đây mà muốn ngủ quên luôn vì quá… yên bình.
Gần đến mức… không cần diễn?
Không pose, không đạo cụ – chỉ một cô nàng nằm thở đều như đang thiền. Có khi nào bạn cũng từng… ngủ gật giữa lúc mình đang ‘cười tươi’? 😂
Thật ra là ‘tự do’ chứ không phải ‘lười’
Tớ từng nghĩ: ‘Ảnh đẹp phải làm dáng chứ!’. Giờ mới hiểu: Đẹp nhất là khi bạn chẳng cần cố tạo dáng – chỉ cần… tồn tại thật.
Các cậu có dám thử chụp ảnh mà không cần ai khen? 🤔 Comment đi nào – tớ sẽ trả lời hết! 💬
Личное представление
Một cô gái từ TP.HCM, đam mê nghệ thuật nhiếp ảnh và khám phá vẻ đẹp chân thật của người phụ nữ Á Đông. Tôi tin rằng mỗi ánh nhìn là một câu chuyện, mỗi bức ảnh là một lời thì thầm về bản thân. Hãy cùng tôi đi trên hành trình ghi lại những khoảnh khắc tinh tế – nơi cảm xúc và hình ảnh hòa quyện.