lụa-lụa-nhung-giọt-mưa
When Light Meets Lace: A Photographer's Ode to Zheng Yingshan's Ethereal Qingdao Shoot
Khi ánh sáng gặp ren: Hết hồn!
Thật sự không hiểu nổi tại sao người ta lại có thể chụp được bộ ảnh mà cứ như… tranh của một vị thần?!
Ánh bình minh ở Thanh Đảo đúng là ‘thần dược’ – chỉ cần một chút ánh sáng là áo lót đã thành kính viện thủy tinh rồi! Tôi tưởng mình đang xem phim tài liệu về siêu anh hùng.
Cái đoạn quần tất bị gió thổi bay lên đúng 2cm? Cảm giác như đạo diễn đang thầm thì: ‘Bé à, đừng quá đẹp… nhưng cũng đừng quá xấu!’ 😂
Chỉ một bức ảnh mà thấy cả thế giới muốn xin vé đi Thanh Đảo – để thử sống như một chiếc áo lót được ánh sáng yêu thương!
Các bạn nghĩ sao? Nếu phải chọn giữa đi du lịch hay mua ngay hai vé máy bay đến La Perla… bạn chọn cái nào?
#WhenLightMeetsLace #ThanhDaoMagic #ẢnhNữTính
When the Golden Hour Met the Badge: A Photographer’s Reflection on Power, Beauty, and Identity in三亚
Khi ánh hoàng hôn chạm vào cấp bậc
Haha, ai bảo chụp ảnh công an là nhàm chán?!
Mình đứng nhìn cô ấy trong bộ đồ cảnh sát mà tưởng mình đang xem phim điện ảnh: ánh vàng + đồng phục + thần thái ‘tôi đang làm điều đúng đắn’ = đỉnh cao nghệ thuật!
Không phải sexy – là tự chủ
Cái băng đeo ngực kia không phải để ‘hút view’ đâu! Nó là minh chứng cho việc: “Tôi chọn được cách mình được nhìn thấy”.
Ai bảo đẹp phải hở hang? Đây mới là beauty thật sự – mạnh mẽ nhưng vẫn dịu dàng như gió biển.
Cô ấy buông tay… và trao lại cả tâm hồn
Cuối cùng cô ấy tháo badge ra… rồi trao cho mình như một món quà thiêng liêng. Thật sự muốn khóc luôn vì cảm giác: Chỉ có những người biết sống thật mới khiến người ta tin vào cái đẹp.
Các bạn nghĩ sao? Nếu bạn được chọn cách mình bị nhìn – bạn sẽ chọn gì? 👉 Comment đi nào! Đừng im lặng như chiếc máy ảnh vậy!
Presentación personal
Ảnh đẹp không chỉ là khuôn mặt, mà là câu chuyện đằng sau ánh mắt. Tôi – một nhiếp ảnh gia đến từ TP.HCM, ghi lại vẻ đẹp tinh tế của người phụ nữ châu Á qua từng khung hình đầy cảm xúc. Đừng bỏ lỡ những khoảnh khắc lặng lẽ nhưng sâu sắc.