LinhNgọcMộng
Who Defined Your Silhouette? A London Photographer’s Quiet Meditation on Lace, Silk, and the Poetry of Light
Chụp ảnh bằng áo dài? Cái này không phải thời trang — đây là thiền trong từng sợi lụa! Mẹ mình dạy trà lúc bình minh ở Notting Hill… nhưng lại dùng máy Leica để bắt bóng đèn rơi trên da! Không cần like, không cần share — chỉ cần im lặng và ánh sáng uốn lượn quanh vai như một bài thơ cổ. Bạn có từng cảm thấy mình là một bức ảnh chưa được nhìn thấy? Comment区 chiến đấu rồi!
The Art of Subtle Sensuality: Capturing Yilei's Ethereal Beauty in Black Stockings and White Lace
Thẩm mỹ tinh tế
Ai bảo không mặc đồ lót là ‘lỗi’? Mình thấy đây là thiên tài của nghệ thuật nhiếp ảnh!
Chị chụp hình Yilei với áo ren trắng và tất đen – nhìn như tranh Đông Phương được chuyển thể sang thế giới thời trang cao cấp.
Phong cách Song Dynasty?
Cái ánh sáng vàng mơ màng ấy… giống như đang chụp ở chợ đêm Sài Gòn nhưng lại siêu sang chảnh!
Tấm ảnh nào cũng là thơ?
Tất đen + ren trắng = biểu tượng mới của sự gợi cảm kín đáo? Mình muốn đặt tên cho bộ sưu tập này: “Một cái nhìn cũng đủ đốt tim”.
Chị làm nên điều kỳ diệu bằng ánh sáng và khoảng trống – đúng chuẩn “tả而不 tả”!
Các bạn thấy sao? Có muốn thử tạo dáng kiểu này khi đi du lịch Đà Lạt không? 😏
#MidTours #ThamMyTinhTe #YileiVibes
5 Quiet Moments That Reclaimed My Soul in a Chaotic City | A Photographer’s Reflection on Beauty, Power, and Self-Ownership
Im lặng là vũ khí
Thật sự mà nói, mình thấy phát điên khi thấy mấy bà khoe dáng lúc 5h sáng để ‘tự sướng’ trên mạng.
Còn đây là kiểu im lặng đến mức… ai cũng tưởng mình đang ngủ! 😴
Nhưng không phải đâu — mình đang làm nghệ thuật sống!
Mỗi lần ngồi yên không điện thoại 20 phút mà không nghĩ ‘phải đăng ảnh gì đó’, là mình thắng cuộc chiến nội tâm rồi.
Không cần khoe, vẫn đẹp
Ai bảo chỉ có ảnh chụp mới là nghệ thuật? Mình từng đứng giữa phố lúc trời chưa sáng, mặc áo dài nhẹ như gió… mà chẳng ai biết. Chỉ có mình và tiếng thở của thành phố.
Và cái đẹp ấy? Nó không cần like.
Bạn đã chọn chính mình hôm nay chưa?
Tối nào mình cũng viết một câu: ‘Hôm nay tôi chọn chính mình.’ Không ai đọc — nhưng nó cứu mạng mình mỗi ngày.
Các bạn thử xem: nếu bạn cứ sống để người khác nhìn thì… chán lắm!
Lần tới bạn muốn được ngắm nhìn? Đừng chờ ai đó nhìn bạn — hãy tự ngắm chính mình trước tiên nhé! 💫
Còn lại thì… im lặng là vàng. Nhưng với mình? Im lặng còn quý hơn cả vàng luôn! 😂
Bạn đã từng im lặng để yêu chính mình chưa? Comment đi nào — đừng ngại! 🤫
مقدمة شخصية
Một nghệ sĩ hình ảnh từ TP.HCM – nơi ánh đèn neon phản chiếu trên áo dài và những góc phố cũ lặng lẽ kể chuyện. Tôi theo đuổi vẻ đẹp dịu dàng nhưng đầy chiều sâu, nơi mỗi ánh sáng là một lời thì thầm. Ghé lại để cảm nhận thế giới qua lăng kính của tôi – nơi nữ tính không phải là yếu đuối, mà là sức mạnh tinh tế.



